Họa trung nhân nói chắc như đinh đóng cột, bởi vì chuyện như vậy đã xảy ra mấy lần rồi.
Giống như một người mắc bệnh nan y sắp chết, trước mắt có một bát thuốc, nếu uống vào sẽ lập tức khỏi bệnh, còn có thể sống thêm không ít năm, cái giá phải trả chính là một ngày nào đó sẽ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, thử hỏi có mấy ai nhịn được mà không uống?
Cố Nguyên Thanh bật cười: “Dù có đi nữa, đó cũng là chuyện của sau này, còn hôm nay, ta chỉ muốn thử kiếm mà thôi!”
Họa trung nhân nhướng mày, liền thấy trên người Cố Nguyên Thanh một luồng kiếm ý dâng lên, hai ngón tay đã chập lại điểm ra!




